Triệu Vệ Quốc tức giận không hề nhẹ, cúp điện thoại xong thì ngồi xuống ghế sô pha, không nói lời nào.
Mẹ Triệu cũng ngồi xuống bên cạnh ông ta, rót cho ông ta một ly trà hoa cúc: “Vệ Quốc, ông uống tách trà hạ hoả đi, đừng tức giận nữa.”
Triệu Vệ Quốc nhắm mắt, thở dài, lông mày nhíu chặt lại: “Hồng Ngọc, đứa nhỏ Tiểu Nhã này bị chúng ta chiều hư rồi, không biết tí nào về đạo lý đối nhân xử thế. Con bé cho rằng hiện thực giống trong phim sao? Cho rằng một mình đến nhà chủ tịch Lưu, nói dăm ba câu là khuyên được đối phương, khiến đối phương đồng ý tiếp tục hợp tác? Cho dù là trong phim, con bé cũng không có vận may như nữ chính.”
Tôn Hồng Ngọc không tiếp lời, Triệu Vệ Quốc lại nói tiếp: “Hồng Ngọc, sau lần này tôi coi như đã hiểu rõ tính tình của Tiểu Nhã rồi. Nó chỉ biết nghĩ đến Đường Hồng Vũ thôi. Không biết thằng nhãi nhà họ Đường kia đã cho con bé ăn bùa mê thuốc lú gì. Vốn dĩ tôi còn dự định, khi Tiểu Nhã kết hôn sẽ tặng con bé cổ phần công ty. Bây giờ tôi đổi ý rồi, khi kết hôn sẽ không cho con bé cổ phần nữa, nó muốn làm gì thì làm đi.”
Tôn Hồng Ngọc: “Vệ Quốc, dù sao Tiểu Nhã cũng là con gái chúng ta, ông làm như vậy sợ con bé sẽ khó chịu.”
Triệu Vệ Quốc nở nụ cười mệt mỏi, nói: “Khó chịu thì khó chịu đi, cho con bé cổ phần rồi, tôi sợ cô con gái này của tôi sẽ phá hoại cả nhà họ Triệu này vì Đường Hồng Vũ mất.”
“Tiểu Nhã không ngốc, sao có thể…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play