Khai Lâm nằm giường bệnh cạnh cửa sổ, Lý Tam Thuận và Lý Lưu Trụ đi một bước là lại có vài giọt nước mắt rơi xuống.
Lý Lưu Trụ chỉ biết tự an ủi bản thân, Khai Lâm chỉ đang ngủ thôi, Khai Lâm chỉ đang ngủ thôi, chắc chắn thằng bé sẽ tỉnh lại.
Lý Tam Thuận đi nhanh hơn con trai mình, đến trước giường bệnh của Khai Lâm, nắm c.h.ặ.t t.a.y cháu trai, vẫn chưa nói câu nào nước mắt đã rơi xuống thành dòng.
Lý Lưu Trụ đi đến bên kia, cũng nắm c.h.ặ.t t.a.y con trai, gọi một tiếng: “Khai Lâm!”
Y tá nhìn đồng hồ treo trên tường, nói: “Hai người chỉ có mười phút, cố gắng nói với bệnh nhân vài câu cổ vũ, như vậy có ích cho người bệnh.”
Trong tay y tá cầm một cái máy ghi âm nho nhỏ, cô ấy điều chỉnh âm lượng thích hợp rồi đặt bên gối đầu của Khai Lâm.
Giọng của nhà sư Hoằng Nhất truyền ra từ máy ghi âm: “Bóc đế bóc đế, sóng la bóc đế...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT