Sau khi tỉnh lại, Lưu Đại Ngân đeo dép lê vào, đi đến trước cửa sổ nhìn ra vườn hoa.
Bên ngoài, tuyết đang bay lả tả. Khai Ngọc, Khai Duyệt mặc áo lông vũ, mỗi người cầm một cái xẻng, đang đắp người tuyết.
Lưu Đại Ngân nhớ rõ, quyển sách kia viết, Tề Dĩ An ra về từ nhà bạn học vào lúc chín giờ tối, hiện tại vẫn còn sớm, đợi ăn cơm chiều xong bà ấy sẽ ra ngoài với Lý Tam Thuận.
Lưu Đại Ngân không cảm thấy Tề Dĩ An là người xấu, cậu ấy chỉ là một cậu bé xui xẻo bị bà cụ kia hại tan cửa nát nhà mà thôi.
Rõ ràng bà cụ kia tự mình té ngã, nhưng lại khăng khăng nói là Tề Dĩ An va phải bà ta, chỉ vì muốn nhà họ Tề trả tiền thuốc men.
Con trai nhà người ta tốt bụng cứu bà ta, bà ta không cảm ơn thì thôi, còn bôi nhọ người cứu mình chỉ vì tiền thuốc men. Như vậy còn chưa tính, vì nhà họ Tề không thể lập tức lấy ra đủ tiền, bà ta còn bảo con trai con gái mình đến nhà họ Tề làm ầm ĩ.
Loại người gì vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play