Chỉ cần câu hỏi không gây ảnh hưởng xấu, Lý Khai Nguyên đều sẽ trả lời. Cậu nói: “Tôi có hai người em song sinh, năm nay vừa lên cấp hai. Khi tôi chưa ra nư ớc ngoài du học các em ấy rất thích chơi với tôi. Nhưng mà bây giờ, các em ấy không còn thích tôi như khi còn nhỏ, bởi tôi luôn hỏi về việc học của hai đứa.”
Nghe thấy câu đầu tiên, Hàn Tử Du rất vui, tưởng rằng anh trai cũng biết sự tồn tại của bọn họ. Nhưng nghe hết câu trả lời, trong lòng cô ấy lại hơi khó chịu. Hoá ra người anh ấy nhắc đến không phải mình và anh trai.
Cũng không trách được, bởi từ trước đến nay bọn họ đã từng gặp mặt lần nào đâu, sao anh trai có thể có tình cảm với bọn họ chứ.
Đây là câu hỏi cuối cùng, trả lời xong tiết học cũng kết thúc.
Mỗi lần đi dạy, Lý Khai Nguyên đều tắt chuông điện thoại, chuyện đầu tiên sau khi tan lớp chính là điều chỉnh lại chế độ âm thanh.
Lúc đang dạy cậu đã cảm nhận được điện thoại của mình khẽ rung lên, bây giờ mở điện thoại kiểm tra thì trông thấy cuộc gọi nhỡ của em họ Xuân Sinh.
“Xuân Sinh, em gọi điện thoại cho anh có việc gì ?” Vừa về đến văn phòng, Lý Khai Nguyên đã gọi lại cho em họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT