Không lâu sau Khương Ngọc Lai đã nghe điện thoại, cha Khương nói cho anh ta tình hình trong nhà, bảo anh ta mau chóng quay về.
Lý Ngẫu Hoa cướp lấy điện thoại từ tay cha Khương: “Khương Ngọc Lai, anh giỏi lắm! Tôi nói cho anh biết, nếu bây giờ anh không lập tức quay về từ tỉnh thành, tôi sẽ rải số ảnh này ra khắp thôn, để bà con hàng xóm láng giềng đều biết anh là loại người gì.”
Nói xong Lý Ngẫu Hoa dập máy luôn.
Nếu số ảnh kia của bon trai bị rải khắp thôn, vậy sau này người nhà họ Khương bọn họ còn mặt mũi nào sống trong thôn nữa, còn mặt mũi nào gặp người ta chứ.
Vân Chi
Mẹ Khương vội giữ c.h.ặ.t t.a.y Lý Ngẫu Hoa, nói khéo với cô ấy: “Ngẫu Hoa, mẹ biết trong lòng con khó chịu, nhưng mà không thể làm như vậy. Nếu ảnh chụp này bị người khác trông thấy, Ngọc Lai còn mặt mũi nào nữa, sau này Xuân Sinh về thôn cũng không dám ngẩng đầu…”
“Sau này Xuân Sinh sẽ sống trên tỉnh thành với tôi, không quay về nữa.” Lưu Đại Ngân nói: “Trước khi suy xét chuyện Khương Ngọc Lai có dám ngẩng đầu không, ông bà vẫn nên suy xét đến công việc của cậu ta đi đã, Nếu chúng tôi báo cáo truyện này lên trường học, ông bà cho rằng Khương Ngọc Lai còn giữ được việc làm sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play