Một lát sau, bà ngoại Lưu gọi: “Tôi thu dọn xong rồi, bà thông gia với Lưu Trụ vào đi.”
Lưu Đại Ngân vào phòng cùng con trai, trong phòng vẫn còn mùi m.á.u ngai ngái, Lưu Hồng Mai đang nằm trên giường đất, đắp chăn, ngắm nhìn đứa nhỏ nằm trong tã lót bên cạnh cô ta.
Lưu Đại Ngân không vội nhìn đứa nhỏ, mà chậm rãi đi đến trước mặt Lưu Hồng Mai, hỏi: “Hồng Mai, con thấy thế nào?”
Lưu Hồng Mai nở nụ cười yếu ớt, không nói gì.
Bà ngoại Lưu ở bên cạnh nói: “Nửa đêm, Hồng Mai đánh thức tôi, tôi vừa nhìn đã biết con bé sắp sinh rồi, nên vội mặc quần áo vào định đi gọi Lưu Trụ đến. Ai ngờ, tôi chưa mặc quần xong, đầu đứa nhỏ đã chui ra rồi, khiến tôi sợ tới mức không dám đi gọi người giúp đỡ, đành dọn dẹp rồi đỡ đẻ cho Hồng Mai tại nhà. May mà trước kia tôi từng làm bà đỡ, Hồng Mai mới thuận lợi sinh con không gặp phải nguy hiểm gì. Đợi Hồng Mai sinh xong, tôi cắt cuống rốn cho đứa nhỏ, sau đó thu dọn cho Hồng Mai xong rồi, tôi mới nhờ hàng xóm đi gọi Lưu Trụ tới.”
Lý Lưu Trụ ngồi xuống bên cạnh Lưu Hồng Mai, hai mắt đỏ lên: “Hồng Mai, em vất vả rồi, đều là lỗi của anh mới khiến em phải khổ như vậy.”
Lưu Hồng Mai yếu ớt, thở không ra hơi, nói: “Trách anh gì đâu, đều tại em, nếu em không tuỳ hứng thì đã không phải khổ như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play