Lưu Đại Ngân đứng dậy khỏi bàn làm việc, định ra ngoài. Nhưng bà ấy chưa bước ra khỏi cửa, mẹ Nhậm đã túm chặt góc áo của bà ấy, rồi quỳ xuống.
“Xưởng trưởng Lưu, tôi cầu xin ngài, ngài tha thứ cho con trai tôi đi mà, tôi quỳ xuống dập đầu với ngài, tôi cầu xin ngài…”
Mẹ Nhậm vừa quỳ xuống, người nhà họ Nhậm lập tức vây cả lại. Có người đỡ mẹ Nhậm, có người khóc lóc cầu xin Lưu Đại Ngân.
“Xưởng trưởng Lưu, em trai cháu thật sự biết lỗi rồi, cháu cầu xin ngài, ngài buông tha cho thằng bé đi.”
“Xưởng trưởng Lưu, tôi cầu xin ngài, ngài tha thứ cho con trai tôi đi mà.”
Bà ngoại Lưu cũng khóc, từng giọt nước mắt thi nhau rơi xuống: “Bà thông gia, Nhậm Tân chỉ nhất thời hồ đồ, nó còn trẻ như vậy, nếu thật sự phải ngồi tù mười mấy năm thì đời này của nó xem như hỏng hẳn rồi. Chỉ cần bà nói mấy câ thôi là giúp nó bớt được mấy năm tù tội rồi, bà cứu nó đi mà.”
Vân Chi

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play