Học tập ở Kinh Thị hơn một tháng, Lưu Đại Ngân đã được mở rộng tầm mắt, còn nhìn ra được một cơ hội kinh doanh mới.
Về đến nhà, gặp Lý Tam Thuận, hai vợ chồng chưa lần nào xa nhau thời gian dài như vậy, nên khi gặp mặt thì nói mãi không hết chuyện.
“Đại Ngân, tôi nói cho bà nghe, Lưu Trụ có tin vui đó.”
“Con trai có tin vui? Chuyện là thế nào?” Nghe thấy bạn già nói con trai có tin vui, Lưu Đại Ngân vội buông đồ đạc trong tay xuống, dừng lại hỏi: “Tam Thuận, ông đừng úp úp mở mở nữa, rốt cuộc là thế nào, ông nói tôi nghe đi.”
Lý Tam Thuận: “Ai nha, bà đừng sốt ruột, cứ từ từ tôi kể cho mà nghe. Bà biết Tiêu Văn Nhân chứ? Chính là cô bé thờng xuyên tới chơi với Khai Nguyên Khai Lâm đó.
“Tôi biết, là một cô bé rất đáng yêu.”
“Cha con bé đã qua đời từ mấy năm trước, mẹ con bé dẫn theo con bé sống ở nhà bà ngoại. Lần trước Lưu Trụ nhà chúng ta đi đổ rác, đúng lúc gặp phải cô bé kia đang khóc gần đó, nên đã đưa con bé về nhà. Khả năng mẹ con b cảm thấy Lưu Trụ nhà chúng ta tốt bụng, nên coi trọng Lưu Trụ nhà chúng ta rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play