Mẹ Giang trợn trừng mắt, giống như không dám tin, hỏi lại: “Thông gia, ông nói gì cơ? Ông muốn tôi về quê sao?”
Cha Hàn hút một hơi thuốc. Trầm mặc một lúc, ông ấy gật đầu.
“Tôi không về, chuyện Văn Chung vẫn chưa có kết quả. Nhà họ Trương vẫn chưa viết thư thông cảm. Tôi không về, tôi phải ở lại tỉnh thành chạy vạy vì Văn Chung.”
“Chị ở tỉnh thành thì làm được gì?” Cha Hàn hút mấy hơi thuốc, rồi ấn đầu thuốc vào gạt tàn: “Ở lại để chạy đến nhà họ Trương làm loạn, hay là ở lại để úp chậu phân lên đầu tôi với em trai tôi?”
Mẹ Giang hơi ngượng ngùng: “Lúc ấy tôi không nghĩ được gì cả, nếu ảnh hưởng đến công việc của thông gia thì cho tôi xin lỗi, nhưng tôi không thể quay về, quay về tôi không yên tâm.”
“Nếu như quay về chị không yên tâm thì để An Ni về cùng chị đi.” Cha Hàn lạnh lùng nói.
“Như vậy sao được.” Giọng Giang An Ni lớn hơn một chút: “Tử Cẩn Tử Du còn nhỏ, bọn họ không thể xa con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play