Biết hiện tại vợ và mẹ vợ đều không còn tâm trí trông lũ trẻ, Hàn Đông Thanh nói: “Con bế bọn trẻ qua chỗ cha mẹ con.”
Giang An Ni: “Ừ, để em đi cùng anh. mẹ, con đưa bọn trẻ qua chỗ mẹ chồng con trước, lát nữa con về.”
Cha Hàn Đông Thanh công tác ở tỉnh thành nhiều năm, chắc chắn quen biết không ít người, nói không chừng có thể giúp đỡ… Nghĩ vậy, mẹ Giang vội vàng đứng dậy, nói: “Lâu lắm rồi mẹ không gặp ông bà thông gia, mẹ đi cùng hai đứa.”
Trong lòng mẹ Giang nghĩ thế nào, Hàn Đông Thanh có thể đoán ra vài phần. Bà ta định đi nhờ cha mẹ mình giúp đỡ sao?
“Mẹ, mẹ đi cũng được thôi, nhưng không được nói cho mẹ con chuyện này. Bà ấy với cha con vẫn chưa biết đâu. Mẹ con bị bệnh tim, con sợ nghe thấy chuyện như vậy bà ấy sẽ không chịu nổi. Chuyện Văn Chung… Con sẽ tìm cơ hội nói cho cha mẹ con, đừng nói với bọn họ ngay lúc này.”
Đương nhiên mẹ Giang nghe hiểu được ý của Hàn Đông Thanh, ý của anh ta là không muốn cha mẹ anh ta giúp đỡ.
Nụ cười trên mặt mẹ Giang cứng đờ, cũng không nói gì thêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play