Trong không gian chật hẹp tối tăm, môi trường ẩm ướt oi bức, có tiếng kêu động vật không biết tên, không khí nặng mùi tanh mặn, còn có cả tiếng vo ve của ruồi nhặng.
Trương Thủy Sinh đã bị giam trong hoàn cảnh như vậy hơn mười ngày rồi, vì anh ta đi tới Cảng Đảo nhập hàng, không cẩn thận bị người ta tính kế, bị bắt nhốt ở nơi này.
Vốn dĩ kế hoạch của anh ta là sẽ về nhà trước tết Thanh Minh, bây giờ phải ngây người trong phòng giam này hơn mười này, không có cách nào viếng mồ mả cho cha mẹ.
“Trương Thủy Sinh, ra đây.” Có người đứng ngoài phòng hô to.
Cảnh sát ở nơi này đều nói tiếng Mân Nam, Trương Thủy Sinh lớn lên ở phương bắc, đương nhiên nghe không hiểu rồi. May mà trong phòng có một phạm nhân biết nói tiếng bắc, đã phiên dịch giúp anh ta, anh ta mới nghe hiểu được lời cảnh sát nói.
Có lẽ cảnh sát cũng biết anh ta nghe không hiểu lời mình, nên nói qua loa rồi đưa cho Trương Thủy Sinh một tờ giấy, bảo anh ta ký tên lên đó, rồi trả lại đồ đạc cho anh ta, ý bảo anh ta có thể ra ngoài rồi.
Vân Chi

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play