Ăn được mấy cái sủi cảo, đột nhiên Lưu Đại Ngân thở dài, quay sang bảo con trai: “Lưu Trụ, con mang bình rượu trên ban thờ tổ tiên xuống đây cho mẹ.”
“Mẹ, mẹ không biết uống rượu, lấy xuống làm gì?”
“Bảo con lấy thì con lấy đi, mau lên.”
Thấy cảm xúc của Lưu Đại Ngân khác thường, Lý Lưu Trụ ra phòng khách lấy bình rượu tới. Lưu Đại Ngân thì mở tủ lấy ra một cái chén, tự rót cho mình một chén rượu đầy.
Bưng chén lên, Lưu Đại Ngân uống như uống nước, chỉ một hơi đã uống cạn sạch chén rượu.
“Mẹ, mẹ uống chậm thôi. Rượu không phải uống như vậy, uống rượu như vậy ảnh hưởng đến sức khỏe.” Lý Lưu Trụ cướp lấy chén rượu từ tay Lưu Đại Ngân, kéo cả bình rượu về phía mình, không cho bà ấy chạm vào nữa.
Rượu trắng chảy vào cuống họng, đầu tiên là cay, sau đó là đắng, sau khi vào đến dạ dày thì nóng như lửa đốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT