Ngày hôm sau, vợ chồng Lý Thường Hữu giữ thế nào Lưu Đại Ngân cũng không chịu ở lại, thấy vậy, Lý Thường Hữu không giữ bà ấy lại nữa, mà hỏi: “Vợ Tam Thuận, hiện tại các cháu không vào nhà được, cứ ở mãi nhà người khác cũng không tiện, căn nhà cũ bên kia của chú vẫn ở tạm được chỉ cần dọn dẹp một chút thôi, hay là cháu qua bên đó ở đi.”
Căn nhà cũ mà Lý Thường Hữu nói là nhà cha mẹ ông ấy, tuy rằng nhà ở hơi cũ nát, nhưng vẫn ở tạm được.
Lưu Đại Ngân ngượng ngùng nói: “Chú Thường Hữu, như vậy không tốt lắm nhỉ...”
Lý Thường Hữu nói: “Có gì không tốt, căn nhà kia để đấy cũng để không. Cháu vào ở tạm đi, đợi khi nào nhà cháu được xé giấy niêm phong, khi đó lại dọn về.
Hiện tại, Lưu Đại Ngân không thể vào nhà mình, còn bị chụp cái mũ “Nhà tư bản”, chắc chắn bạn bè thân thích đều không muốn dính líu đến bà ấy, nếu ở tạm một hai ngày còn được, ở lâu ngày có ai là không thấy phiền?
“Vậy thì cám ơn chú nhiều lắm. Chú Thường Hữu, hiện tại nhà cháu như vậy, những người khác đều hận không thể cách nhà cháu thật xa, chú lại giúp cháu như vậy, cháu không biết phải nói sao nữa. Ân tình của chú thím hôm nay, cháu sẽ nhớ kỹ cả đời.”
Lý Thường Hữu xua tay: “Việc này thì gọi gì là ân tình, đều là hàng xóm láng giềng với nhau, giúp được gì chú giúp ngay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT