Khi chờ tàu hỏa ở nhà ga, Lưu Đại Ngân hỏi Lý Liên Hoa: “Liên Hoa, con nói quần này cũng… Rốt cuộc là cũng làm sao?”
Mặt Lý Liên Hoa hơi đỏ lên, tay ôm bảo tải đựng quần, ghé sát vào tai Lưu Đại Ngân, nói: “Mẹ, quần này rất bó, sau khi mặc vào lộ rõ eo, rõ mông, còn tôn dáng, to hay nhỏ đều thấy rõ ràng, con thấy quá… Quá lộ liễu.”
Vừa nghe vậy, Lưu Đại Ngân hiểu ngay: “Ý con là cái quần này rất ôm dáng?”
Lý Liên Hoa gật đầu.
Lưu Đại Ngân: “Vậy có gì đâu mà xấu hổ, con xem ở tỉnh thành quần này bán đắt hàng như vậy, chắc chắn có đạo lý của nó. Mười mấy cái quần này không tính là nhiều, con mang về bán trước đi, nếu không bán được ở huyện thành nhỏ chỗ chúng ta, thì mẹ theo con lên tỉnh thành bán. Lúc chúng ta vừa đi, có người muốn mua thêm mấy cái anh Trần kia còn không bán đâu, như vậy chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ ở tỉnh thành quần này rất đắt hàng, chúng ta bày quán ở tỉnh thành, chắc chắn có thể bán được.”
Nghe mẹ mình nói vậy, Lý Liên Hoa lập tức hưng phấn: “Mẹ, sao con không nghĩ tới điều này nhỉ. Hay là chúng ta bày quán bán ở tỉnh thành, bán hết quần rồi về?”
“Con bé này, lúc nào cũng bộp chộp.” Lưu Đại Ngân lắc đầu: “Chúng ta đã nói hôm nay sẽ về rồi, nếu chúng ta bày quán bán quần áo, chắc chắn hôm nay sẽ không về được, người nhà sẽ lo lắng đấy. Hai mẹ con chúng ta đều là phụ nữ, đã nói sẽ về lại không về, cha con với Vương Thành sẽ sốt ruột.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT