Năm nay, vì bụng càng ngày càng lớn, Miêu Hòa hầu như không tham gia được bất kỳ hoạt động náo nhiệt nào mà chỉ ở nhà… Ăn uống no say. 
Nhưng mà, lễ cúng Nguyên Tiêu thì dù bụng to đến mấy cũng phải tham gia. Đây là một trong những sự kiện quan trọng nhất của lễ hội là tế Thiên Quan, cầu mong một năm mưa thuận gió hòa. Người sống trong thôn, trừ khi đau ốm không thể rời giường, đều phải tham dự để thể hiện lòng thành kính. Ngày hôm đó còn có lễ hội đèn lồng. Không giống như Tết Trung Thu, đèn lồng trong dịp này mang ý nghĩa xua đuổi côn trùng và tà khí, nên nhất định phải làm nghiêm túc, không được tiết kiệm mà bỏ qua. 
Vì vậy, từ sáng sớm, từ đường thôn Miêu gia đã vô cùng nhộn nhịp. Hai bên khoảng sân phía trước đã được dựng đầy cột gỗ, trên đó treo dây sẵn để chuẩn bị cho việc treo đèn lồng của từng nhà. Theo quy định trong thôn, mỗi hộ đến từ đường cúng Thiên Quan phải mang theo một chiếc đèn lồng để treo, buổi tối tất cả sẽ được thắp sáng cùng một lúc. 
Hôm đó Mẫn Xuân và mẹ cậu ta đi cùng nhà Miêu Giác. Có thể thấy, Miêu Cẩm Nhi và Miêu Đoàn Nhi đã thoát khỏi bóng tối trước đây của gia đình, họ mặc áo bông hoa mới tinh, phấn khích cầm chiếc đèn lồng đẹp nhất mua từ trấn về, vui vẻ chỉ đạo những hán tử phụ trách treo đèn phải treo chiếc đèn này ở nơi nổi bật nhất. 
Sau khi treo đèn lồng xong, Miêu Đoàn Nhi tự đắc quay lại, không ngờ lại chạm ánh mắt Mẫn Xuân đng nhìn từ xa, một cảm giác khó chịu lại trỗi lên trong lòng nàng ta. Sau vụ ồn ào do công thức đậu hũ hoa bị lộ, nàng ta càng ghét Mẫn Xuân hơn. Ca ca của nàng ta, Miêu Viễn, đã giải thích rằng bản thân tìm ra công thức từ trong sách cổ, có lẽ người khác cũng vậy. Vì thế, không phải là do ai đó xem trộm quá trình làm việc của Mẫn Xuân. 
Nhưng trong lòng Miêu Đoàn Nhi, nàng ta không tin điều đó. Trước đây, chẳng ai biết đến công thức ấy, nhưng vừa lúc ca ca của nàng ta tìm ra thì người khác cũng tuyên bố tìm được từ sách cổ - làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? Vì vậy, nàng ta cho rằng Mẫn Xuân nợ nhà mình, là ca ca và ông nội của nàng ta nể tình cũ mà không truy cứu! Thế mà mỗi lầ thấy Mẫn Xuân không hề tỏ ra hối lỗi, còn ung dung thoải mái, nàng ta lại cảm thấy bực bội. 
Miêu Đoàn Nhi nghĩ ngợi một lúc, liền đi đến chỗ mẹ của Mẫn Xuân, thím Viên cười nói: “Thím này, sao không thấy đèn lồng nhà thím? Ở thôn bọn ta, hôm nay nhà nào cũng phải mang đèn lồng đến, cho thêm phần náo nhiệt mà.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play