Trong xe tràn ngập khói thuốc, Trương Thụy và Vương Huệ Văn không lập tức lái xe đi, mà là ở trong xe hút thuốc chờ người. Đợi một lúc phát hiện thật sự không có ai đuổi theo, Trương Thụy đập một cái vào tay lái: "Đám người này là đầu đất à?"
Vương Huệ Văn tô son môi để trong xe, môi mím vào điếu thuốc, để lại một dấu môi đỏ thẫm, khóe mắt nhếch lên, biểu cảm khoái lạc nói không nên lời.
Trương Thụy nói tiếp: "Cô gái tên Tạ Dĩnh kia quả thật có chút đầu óc, vốn dĩ còn muốn mang cô ta theo..."
Vương Huệ Văn nhả ra một hơi khói: "Cũng xinh đẹp đúng không?"
Trương Thụy quay đầu, véo má Vương Huệ Văn rồi hôn cái chụt: "Nói bậy, anh thích ai em còn không biết sao?"
Vương Huệ Văn tự động vòng hai tay lên, hai người bắt đầu quấn quýt một hồi, đến khi hơi thở không ổn định mới tách ra.
"Thôi, không đến thì thôi. Chúng ta đi đường của chúng ta." Trương Thụy hùng hồn nói, không hề có chút sợ hãi nào của đêm hôm trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play