Sau khi nhớ lại một lát, Tố Vân nói tiếp: “À đúng rồi, trên tường còn có vài bức ảnh linh tinh, chắc là ảnh trưng bày khách quen rồi, trời tối quá nên chúng tôi không xem kỹ lắm.”
Triệu Mỹ Mỹ hừ một tiếng, có lẽ vẫn còn so đo chuyện ấm ức trước đó lại nhấn mạnh một lần: “Dù sao thì chúng tôi cũng không chạm vào thứ gì không nên chạm.”
Tố Vân kéo Triệu Mỹ Mỹ lại, ra hiệu cho cô ta đừng nói lung tung nữa.
Triệu Mỹ Mỹ lại khịt mũi, có vẻ không phục lắm.
Hạ Tịch lười so đo, cô quay lại nhìn Phan Chấn Hải nói: “Vậy nên ông vẫn luôn đứng ở cửa nhà vệ sinh trên tầng hai mà không rời đi sao?”
Phan Chấn Hải không còn khí thế như trước nữa, ông ta cúi đầu, yếu ớt nói: “Không phải Tiêu Lượng vẫn luôn nhìn chằm chằm tôi sao? Cô hỏi cậu ta thì sẽ biết thôi.”
Tiêu Lượng vội vàng nói: “Quả thực ông ta luôn luôn ở ngoài cửa nhà vệ sinh tầng hai, vì theo dõi ông ta nên tôi cũng không đi đâu khác.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play