"Nói như vậy trước đó cô đã bắt đầu nghi ngờ tôi rồi sao?" Lúc Trịnh Hiệu nói ra những lời này, ông ta còn nghiến răng nghiến lợi: “Tôi không ngờ cô còn có nhiều tâm tư như vậy.”
Rõ ràng trước đây ông ta nhìn thấy Hạ Tịch là một cô gái rất đơn thuần, nhưng không ngờ trong lòng cô lại có nhiều suy nghĩ phức tạp đến vậy.
Bây giờ ông ta mới hiểu rõ, những biểu hiện mà ông ta biết ở Hạ Tịch có lẽ chỉ là giả dối.
"Hạ Tịch như vậy là thông minh! Ông đừng có vì người khác thông minh hơn mình mà nói người khác tâm tư nhiều." Ninh Bình Nhi không nhịn được lên tiếng nói giúp cho Hạ Tịch: “Chẳng lẽ phải giả thành đồ ngu để cho ông xoay quanh như con lừa mới gọi là tốt sao?”
Ngay cả nhìn Trịnh Hiệu cũng không thèm liếc nhìn Ninh Bình Nhi một cái mà chỉ nhìn chằm chằm Hạ Tịch: “Hạ Tịch, trả lời tôi đi, có phải cô đã nghi ngờ tôi lâu rồi không?”
"Không có, lúc đầu tôi cũng giống như mọi người thôi, chỉ nghi ngờ cả anh và Tôn Hạo." Hạ Tịch lắc đầu, dáng vẻ thật lòng nói: “Nhưng đêm anh giết chị Phương thì cơ bản tôi đã chắc chắn hung thủ chính là anh.”
Trịnh Hiệu hít một hơi thật sâu, tức giận nói: “Tôi không ngờ manh mối mà hệ thống đưa ra lại là như thế này!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play