Sau khi nghe Hạ Tịch nói xong, Trịnh Hiệu lập tức tỏ thái độ: “Hạ Tịch, cô nhanh đi xem đi. Nếu có thể thì tìm ra luôn manh mối chứng minh Tôn Hạo là hung thủ, để tôi xem cậu ta còn hất nước bẩn cho tôi như thế nào nữa.”
"Đậu má ông, ông đổ lỗi cho ai thế hả!" Tôn Hạo tức giận mắng Trịnh Hiệu, sau đó nói với Hạ Tịch: “Cô mau đi xem đi! Tốt nhất là nên sớm tìm ra manh mối về hung thủ, để tên này không phải ngày nào cũng giả vờ cứ như thật nữa.”
Hạ Tịch nhìn Diệp Không Thanh nói: “Tôi với anh trai tôi vào là được rồi, mọi người chờ ở bên ngoài có được không?”
"Tại sao?" Triển Ngộ thắc mắc: “Ðể mọi người cùng vào kiểm tra không phải là càng dễ thuyết phục hơn sao?”
"Tôi sợ hung thủ sẽ có cơ hội động tay động chân ở trong phòng." Hạ Tịch bày ra vẻ mặt nghĩ mà sợ, lo lắng nói: “Chị Phương đã chết rồi, mục tiêu tiếp theo của hung thủ có thể là tôi và Ninh Bình Nhi. Trong bốn người các người, tôi chỉ tin tưởng anh trai mình mà thôi.”
"Đúng vậy." Ninh Bình Nhi dường như đột nhiên ý thức được gì đó, gật đầu liên tục: “Không biết hung thủ này có vấn đề về thần kinh không, hai người chơi mà hắn giết liên tiếp đều là phụ nữ.”
Lúc này, cô ta liếc nhìn Trịnh Hiệu và Tôn Hạo, sau đó nói: “Nói không chừng bọn họ muốn giải quyết phụ nữ trước, sau đó mới giải quyết đám đàn ông. Như vậy, hiện tại tôi và Hạ Tịch đang ở trong tình huống nguy hiểm nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT