Diệp Không Thanh hiểu ý của Hạ Tịch: “Cho nên ngay từ đầu hung thủ đã biết Phương Phương không có vật phẩm phòng thủ nên mới dùng cách này để đối phó với Phương Phương?”
"Tôi nghĩ chỉ có như vậy mới có thể giải thích hợp lý hơn cho hành vi của hung thủ." Hạ Tịch gật đầu: “Nếu xét theo góc độ này, người duy nhất biết chị Phương không có đạo cụ phòng thủ chính là Tôn Hạo.”
"Cho nên hiềm nghi của Tôn Hạo rất lớn." Hạ Tịch lại nói: “Nhưng dòng thời gian của Trịnh Hiệu lại nhất trí với Tôn Hạo, hơn nữa rất có thể trong lúc nói chuyện với Tôn Hạo ông ta đã vô tình biết được chị Phương không có vật phẩm phòng thủ cho nên ông ta cũng rất đáng ngờ.”
Diệp Không Thanh "ừm" một tiếng, tỏ ý đồng ý với lời nói của Hạ Tịch.
"Hơn nữa tôi đoán sở dĩ hung thủ chọn tấn công Helena trước và chỉ đánh cho chị Phương ngất xỉu có lẽ không chỉ đơn giản vì chị Phương phát hiện ra hắn." Hạ Tịch một tay chống cằm, nghiêm túc tự hỏi.
“Trong một đội có hai người, chỉ cần đối phương không có cơ hội hành động đơn độc, nếu muốn tấn công một người thì hung thủ rất dễ bị người còn lại phát hiện. Nhưng nếu mục tiêu của hung thủ là chị Phương và bị Helena phát hiện thì sẽ lâm vào thế bất lợi hơn.”
Hạ Tịch nhìn về phía Diệp Không Thanh, khi phân tích vấn đề ánh mắt cô sáng ngời, vô cùng rực rỡ: “Bởi vì hung thủ cũng không biết Helena có vật phòng thủ hay không, nếu hắn giết chị Phương trước, một khi Helena phát hiện thì hắn không thể dùng cách đánh ngất để khiến Helena câm miệng. Một là hung thủ đã dùng cách do hệ thống chỉ định để giết Helena, hai là chỉ có thể chờ Helena nói cho mọi người biết thân phận của hung thủ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play