Trịnh Hiệu gật đầu: “Cậu cảm thấy trên sân thượng không có gì đáng xem nên để một mình tôi đi tiếp, sau đó cậu quay về phòng ngủ tiếp tục tìm đồ.”
Hai người đàn ông làm chứng cho nhau, thời gian không có gì xung đột, trông có vẻ như là không có ai nói dối cả.
"Ủa, không đúng." Ninh Bình Nhi đột nhiên nhớ ra gì đó, hỏi Trịnh Hiệu: “Ngoài sân thượng không có gì nhiều để tìm cả, sao lại ở ngoài đó tới nửa tiếng chứ?”
"Sân thượng rất lớn." Trịnh Hiệu bất đắc dĩ nói: “Mặc dù không có tủ hay đồ đạc linh tinh nhưng gạch trang trí trên tường sân thượng phần lớn đều rỗng ruột. Tôi sợ bên trong có giấu đồ cho nên tôi đã lục tung từng cái một, lãng phí rất nhiều thời gian.”
"Thì ra là vậy." Ninh Bình Nhi dùng ánh mắt bội phục nhìn Trịnh Hiệu: “Không ngờ anh Trịnh lại làm việc nghiêm túc như vậy.”
"Đương nhiên rồi, việc này liên quan đến tính mạng của mỗi người chơi mà, sao tôi dám bất cẩn chứ?" Trịnh Hiệu nghiêm túc nói.
"Sau đó các người không gặp lại Helena và chị Phương nữa sao?" Hạ Tịch xác nhận với Trịnh Hiệu và Tôn Hạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT