Trong lúc mọi người đang nói chuyện Hạ Tịch đã ăn hết đồ ăn, cô lau miệng xong rồi nói: “Trước tiên chúng tôi chỉ tìm được một phần ba đồ đạc trong phòng tiện ích trong sân, tạm thời cũng không thu hoạch được gì cả.”
"Không phải chứ." Ninh Bình Nhi khó hiểu nói: “Chung cư này chỉ có nhiêu đó thôi, hẳn là phải dễ tìm lắm, tại sao có nhiều nơi như vậy mà vẫn không tìm được vậy kìa?”
"Tôi cũng thấy có hơi kỳ lạ." Triển Ngộ lộ ra vẻ mặt khó hiểu: “Bình sứ thanh hoa lớn như vậy, căn bản không thể giấu được, bất kể đặt ở đâu thì chỉ cần liếc mắt một cái hẳn là có thể nhìn thấy mới đúng. Cho dù để trong tủ, mở ra cũng có thể nhìn thấy.”
Helena suy nghĩ rồi đưa ra suy đoán của mình: “Có phải là bình sứ thanh hoa vốn dĩ không có lớn đến như vậy hay không?”
"Hả? Ý của cô không lớn như vậy là có ý gì?" Vẻ mặt Ninh Bình Nhi khó hiểu.
"Tôi đồng ý với suy đoán của Helena." Hạ Tịch nhìn Ninh Bình Nhi nói: “Giống như cô nói, chung cư này cũng chỉ có nhiêu đó thôi, nếu cái bình sứ thanh hoa kia rất lớn thì không thể giấu được. Hơn nữa mặc dù hệ thống đã cung cấp cho chúng ta mô hình 3D nhưng lại không đánh dấu kích thước,có lẽ chúng ta đang suy nghĩ theo định hướng cho rằng đó là cái bình sứ thanh hoa có kích thước bình thường, nhưng thực tế có thể nó rất nhỏ.”
"Ừm, ý tôi là vậy." Đối với việc Hạ Tịch chủ động tán thành với ý kiến của mình, trong lòng Helena cảm thấy hơi kỳ lạ. Nhưng nếu đối phương đã hào phóng thì ả cũng không muốn tỏ ra quá keo kiệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play