Trần Minh Viễn hừ lạnh: “Cô chỉ cần biết đây là cô nợ tôi thôi, bây giờ tôi muốn đòi lại từ tay cô vậy là đủ rồi!”
"Anh nói tôi nợ anh thì là tôi nợ anh sao?" Hạ Tịch cũng hừ một tiếng: “Tôi còn nói là anh bám lấy tôi, yêu thầm tôi, muốn cố ý thu hút sự chú ý của tôi nữa đấy.”
Trần Minh Viễn tức giận cười: “Cô đừng ỷ vào mình xinh đẹp mà tự luyến như vậy!”
Hạ Tịch sờ mặt mình, cười khẽ một tiếng: “So với anh thì tôi thấy mình vẫn có tư cách tự luyến đó.”
Trần Minh Viễn suy nghĩ vài giây rồi mới nhận ra Hạ Tịch đang ám chỉ là anh ta xấu xí, lập tức trở nên tức giận hơn: “Con đàn bà thối tha, coi tôi có giết chết cô không.”
Anh ta dùng một tay rút súng Gatling ra bắn vào Hạ Tịch, còn tay kia liên tục ném lựu đạn về phía Hạ Tịch.
Nhờ có [Cánh yêu tinh] mà Hạ Tịch né rất nhanh, lựu đạn hoàn toàn không thể làm cô bị thương chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play