Bụng cá trắng nổi lên phía chân trời, Hạ Tịch tiện tay hái một vài bông hoa hồng từ bồn hoa đặt chúng lên gò đất nhỏ.
Tiếng mèo kêu yếu ớt vang lên trong không khí, nhẹ nhàng lại mềm mại, không còn sự chói tai như trước nữa.
Như thể chúng đang cảm ơn Hạ Tịch vì những gì cô đã làm cho chúng nó.
Hạ Tịch lặng lẽ đứng dậy bước ra ngoài, trên tay cầm một bông tường vi màu hồng tuyệt đẹp.
"Tịch Tịch." Daniel và Hạ Tịch sóng vai mà đi: “Hy vọng sau này chúng ta có thể gặp lại nhau.”
Hạ Tịch quay lại nhưng không thấy Daniel, tất cả những gì mắt cô có thể nhìn thấy là một bức tường trắng.
Cô đành phải nuốt lại lời nói "ít mơ mộng hơn sẽ tốt cho thể chất và tinh thần của anh đấy".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT