"Cũng có phải là từ thịt mèo đâu mà cô sợ cái gì?" Tuy sắc mặt Điền Viên không tốt nhưng vẫn phản bác lại Triệu Mỹ Mỹ một câu: “Đừng có cái hay không nói mà đi nói cái dở.”
Điền Viên cảm thấy Triệu Mỹ Mỹ này thật sự khiến người khác thấy rất chán ghét. Cảm xúc của mọi người bây giờ vốn dĩ đã không tốt rồi mà Triệu Mỹ Mỹ vẫn nhất quyết nhắc đến chuyện dễ khiến người ta buồn nôn, đúng là cái thứ khùng khùng điên điên.
"Cô dựa vào cái gì mà nói tôi hả!" Triệu Mỹ Mỹ không phục, lập tức hét lớn: “Tôi...”
"Câm miệng!" Hạ Tịch trừng mắt nhìn Triệu Mỹ Mỹ, nụ cười trên mặt đã hoàn toàn biến mất: “Ngày thường cô thích nói lung tung tôi mặc kệ, nhưng hôm nay nếu cô còn dám nói thêm một câu nữa thì tôi sẽ may cái miệng cô lại!”
Những cảnh tượng tàn khốc và đẫm máu đó thỉnh thoảng vẫn hiện lên trong tâm trí cô, thế mà Triệu Mỹ Mỹ lại nhất quyết muốn nhắc lại những chuyện khiến người khác buồn nôn.
Đúng là muốn ăn chửi mà.
Triệu Mỹ Mỹ vẫn luôn có chút sợ Hạ Tịch, lúc này cô ta sợ đến mức không dám phát ra tiếng nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT