"...Được rồi." Daniel cầm cái bao tải to lên: “Nhưng chúng ta vẫn nên đợi cho đến khi mùi tan hết rồi hẵng...hẵng vứt xác đi, như bây giờ thì ai mà chịu nổi chứ.”
Nói xong, anh ấy liền bước ra ngoài.
Những người khác cũng gấp không chờ nổi mà đi theo ra ngoài.
Điền Viên mở cửa sổ cuối hành lang ra, cơn gió lạnh thổi vào khiến cô ta không khỏi rùng mình.
Nhưng cô ta không đóng cửa sổ; không khí trong lành khiến cô ta cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Cô ta đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, quay sang Daniel nói: “Tốt nhất là nên kiểm tra xem trên người cô ta có thứ gì hữu ích không rồi hẵng ném thi thể đi.”
"À, chuyện này..." Vẻ mặt Daniel khó xử: “Mặc dù lời cô nói không sai nhưng tôi hốt cô ta vào bao đã là cực hạn rồi, bảo tôi sờ thi thể thì tôi làm không được đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT