Mặc lão tự nhận tu vi của mình cao nhất trong Thần giới, vô địch thiên hạ, có thể tự do ra vào bất kỳ vị diện nào. Cũng không bị pháp tắc của thiên đạo trói buộc, nhưng lúc này trong lòng hắn không khỏi có chút hoảng hốt, đây là lần đầu tiên hắn dao động.
Hít một hơi thật sâu, Mặc lão dời ánh mắt, cảm thán nói:
“Quả nhiên là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.”
Mặc dù không biết Tần Giác làm như thế nào, nhưng từ giờ trở đi, Mặc lão đưa Tần Giác lên cùng một cấp độ mà đối đãi.
Cùng lúc đó, dây thần kinh căng thẳng của Thí Đạo cuối cùng cũng thả lỏng, không có cách nào, áp lực của Mặc lão với nàng thực sự quá lớn. Giống như con thỏ đối mặt với sói vậy, cho dù đối phương không làm gì, nhưng xuất phát từ nội tâm vẫn là cảm thấy sợ hãi.
Lúc đầu thật vất vả mới phá giải huyễn thuật của Trần Thiên Dương, nội tâm của Thí Đạo rất vui vẻ. Kết quả Mặc lão xuất hiện, lại giội một gáo nước lạnh cho Thí Đạo.
Trước đây ở giới nội, ngoại trừ mấy vị cường giả Chân Thần cảnh, Thí Đạo cơ hồ không có đối thủ. Nhưng mấy ngày nay chứng kiến hết tất cả, lại làm cho Thí Đạo nhận ra mình nhỏ bé đến nhường nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT