“Cậu phế con trai tôi, hôm nay tôi sẽ phế cậu!”

Ầm!

Thân hình Trịnh Càn bùng nổ, trong mắt lộ ra vẻ dữ tợn.

Từ khi bước vào giới tu luyện đến nay, Trịnh Càn chưa bao giờ tức giận như hôm nay!

Hôm nay, ông ta sẽ dùng đủ mọi cách để khiến Lý Dương hối hận về mọi việc đã làm!

“Trịnh Càn, ngừng tay.”

Ngay khi ông ta sắp tiếp cận Lý Dương, đột nhiên có một giọng nói vang lên, đồng thời một luồng uy áp tác động lên người Trịnh Càn.

Điều này khiến cho Trịnh Càn vừa mới động thân lập tức dừng lại, không thể nhúc nhích.

Một cánh cửa trên lầu mở ra, sau đó, một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi bước ra.

Nhìn thấy người đàn ông này, Lý Dương đang chuẩn bị chiến đấu lại sửng sốt.

“Thiệu Kiệt?”

Hắn không ngờ lại gặp Thiệu Kiệt ở đây.

“Thiệu Kiệt đại nhân.”

Vừa ra tay nhưng lại bị buộc phải dừng lại, lúc này Trịnh Càn không biết diễn tả sự ức chế và khó chịu của mình như thế nào.

Ông ta cung kính hành lễ với Thiệu Kiệt, trầm giọng nói: “Lý Dương này ra tay tàn nhẫn, đánh gãy nhiều xương của con trai tôi, tôi không thể coi như không có chuyện gì xảy ra.”

Thiệu Kiệt trước mắt là tu luyện giả Vương cấp, nhưng cha ông ta cũng là một Vương cấp, ông ta không kiêng dè Thiệu Kiệt lắm.

“Trịnh Càn vậy mà lại gọi người đến là Thiệu Kiệt đại nhân.”

“Thiệu Kiệt, một trong hai vị lãnh sự của Thiên Nguyên Cung, là cường giả Vương cấp!”

“Trời ơi, chúng ta vậy mà lại gặp được một cường giả Vương cấp ở đây!”

Mọi người xung quanh đều dồn sự chú ý về bên này, Trịnh Càn đến đã khiến họ vô cùng kính sợ, họ tưởng rằng Trịnh Càn sẽ nhanh chóng giải quyết Lý Dương, kết quả lại có thêm một người nữa xuất hiện, ngay cả Trịnh Càn cũng phải vô cùng cung kính đối đãi người nọ!

Mà người xuất hiện, lại là một cường giả Vương cấp! Là sự tồn tại như thần tiên trên cõi đời!

Sắc mặt Thiệu Kiệt bình tĩnh, thản nhiên cười nói: “Mâu thuẫn giữa ông và Lý Dương, các người tự tìm cơ hội giải quyết, tôi không quản, nhưng quy tắc của tu luyện giả các người cũng biết, nơi này không thích hợp để ra tay.”

Ý của ông ta rất rõ ràng, Trịnh Càn muốn đối phó với Lý Dương, ông ta sẽ không quản, nhưng địa điểm chắc chắn không thể là ở đây.

Thiệu Kiệt đã nói rõ như vậy, dù trong lòng có không cam lòng đến đâu, Trịnh Càn cũng không dám nói thêm gì.

Ông ta chỉ có thể đè nén cơn giận trong lòng, ông ta nhìn Lý Dương, sắc mặt u ám nói: “Lý Dương, chuyện hôm nay, tôi sẽ không quên. Đợi đến lần sau gặp lại, tôi nhất định sẽ đánh gãy hết xương của cậu, bắt cậu quỳ trước mặt con trai tôi sám hối!”

Trong mắt ông ta tràn đầy vẻ giận dữ, ý của Thiệu Kiệt ông ta hiểu, nơi này có quá nhiều người thường. Tu luyện giả bọn họ không được phép ra tay trước mặt người thường.

Còn về Lý Dương… Đã có Thiệu Kiệt xuất hiện ở đây, chắc chắn Lý Dương sẽ được mời gia nhập Thiên Nguyên Cung, sau này còn nhiều cơ hội gặp lại Lý Dương.

Dù sao thì, những nơi thích hợp cho tu luyện giả hoạt động cũng chỉ có bấy nhiêu đó.

Đợi đến lần sau gặp riêng, ông ta sẽ bóp nát hết xương cốt của Lý Dương! Để hắn hối hận về mọi việc đã làm hôm nay!

Lời đe dọa giận dữ của Trịnh Càn truyền vào tai tất cả mọi người trên quảng trường.

Giữa các tu luyện giả đương nhiên cũng có mâu thuẫn, nhưng chỉ cần không giết chết đối phương, cho dù đánh đối phương trọng thương, người khác cũng sẽ không can thiệp.

Nghe lời đe dọa giận dữ của Trịnh Càn, Lý Dương lại rất bình tĩnh, nói: “Trịnh Càn, vừa rồi con trai ông cũng nói với tôi những lời tương tự, kết quả ra nông nỗi này. Bây giờ ông lại nói vậy, tôi rất mong chờ kết quả tiếp theo của ông.”

Trước đó, hắn còn suy đoán thân phận của Trịnh Nghị, nhưng vừa rồi nghe Thiệu Kiệt gọi tên Trịnh Càn, hắn đã hoàn toàn xác định.

“Hừ! Thằng nhóc miệng lưỡi bén nhọn!”

Thấy Lý Dương vẫn cứng rắn như vậy, Trịnh Càn càng tức giận hơn, nhưng có Thiệu Kiệt ở đây, cuối cùng ông ta chỉ có thể đè nén sự ấm ức, không cam lòng vào trong, hừ lạnh một tiếng nói: “Hy vọng lần sau gặp lại, cậu vẫn có thể bình tĩnh như vậy.”

Ông ta ôm con trai mình lên, quay người rời khỏi đây.

Nhìn Trịnh Càn dẫn Trịnh Nghị rời đi, mọi người xung quanh đều hít một hơi thật sâu, không ngờ kết quả lại thành ra như vậy.

Theo họ thấy, Lý Dương không có bất kỳ lá bài tẩy nào, song kết quả là đến bây giờ Lý Dương vẫn bình an vô sự.

Tuy nhiên, ánh mắt họ nhìn Lý Dương vẫn có một tia thương cảm.

Lần này Lý Dương bình an vô sự là vì đột nhiên xuất hiện một vị lãnh sự Vương cấp của Thiên Nguyên Cung, người này cấm động thủ, thế nên Lý Dương mới thoát nạn một lần.

Nhưng vừa rồi, họ đều nghe thấy những lời Trịnh Càn nói trước khi rời đi.

Đến lần gặp mặt tiếp theo, Trịnh Càn không thể bỏ qua Lý Dương! Đây là lời nói ra của một tu luyện giả Thiên cấp!

Mà đằng sau Trịnh Càn, còn có một tu luyện giả Vương cấp!

Trên sân, ánh mắt Lý Dương bình tĩnh, trong lòng hắn thầm phân tích những lời Thiệu Kiệt nói, dường như giữa các tu luyện giả có thể đấu đá lẫn nhau, đánh trọng thương cũng không sao.

Hắn vẫn chưa hiểu biết nhiều về thế giới tu luyện giả.

“Lý Dương.”

Đang suy nghĩ, Thiệu Kiệt ở bên cạnh nhìn hắn, trên mặt nở một nụ cười, nói: “Cậu theo tôi đến đây một chút.”

Lý Dương gật đầu, hắn nhìn Chu Dao đang lo lắng ở không xa, khẽ gật đầu với cô, sau đó đi theo sau Thiệu Kiệt.

Nhìn bóng dáng Lý Dương và Thiệu Kiệt đều biến mất, cả quảng trường lập tức ồn ào lên!

“Không thể tin được, ầm ĩ đến bây giờ, Lý Dương vẫn không sao.”

“Đây không phải là vừa vặn có một tu luyện giả Vương cấp của Thiên Nguyên Cung đến sao, nếu không có tu luyện giả Vương cấp này, Trịnh Càn chắc chắn sẽ ra tay với Lý Dương.”

“Lần này hắn có thể may mắn thoát nạn, lần sau thì không còn hy vọng nữa.”

“Biết đâu Lý Dương còn có lá bài tẩy nào khác?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play