Hoàng đế rốt cuộc là nam nhân thành thục lớn tuổi nên không thể tức giận như nam tử trẻ tuổi, chàng ngồi ở trên sạp, nghiêng người về phía trước, nhẹ nhàng ôm thân thể cứng ngắc của Phó Nhiêu vào trong ngực, nhắm mắt, trấn an:
“Nhiêu Nhiêu, đều là lỗi của trẫm, để cho nàng chịu thiệt thòi... Đừng sợ, trẫm không ép nàng nữa...”
Phó Nhiêu nghe vậy, dây thần kinh kéo căng một đêm từ từ thả lỏng, nước mắt tuôn ra như thủy triều, trong nháy mắt ướt vạt áo chàng.
Hoàng đế nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lên, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt nàng, từng chút lau sạch nước mắt trên má nàng, lông mi nàng phủ đầy nước mắt trong suốt long lanh, ướt sũng, xinh đẹp lại quyến rũ.
Không biết bắt đầu từ khi nào, dáng vẻ này đã khắc sâu trong lòng chàng.
Trong giây lát chàng nhớ tới đêm qua khi chàng đi vào giấc ngủ, chàng mơ thấy Phó Nhiêu trong lòng ôm một đứa bé, trăng trắng đáng yêu, cười với chàng, dáng vẻ giống hệt chàng, hôm nay hạ triều sớm chàng nhanh chóng xuất cung, nào ngờ không gặp
được nàng mà lại đụng phải sứ thần Chiêm quốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT