Sau khi mối nguy được giải trừ, nỗi sợ hãi mãnh liệt ập đến. Đàm Chính Lâm chống đao trên mặt đất, nặng nề thở ra hai hơi, ông ta xử lý đơn giản vết thương giữa chân, rồi cụp mắt liếc túi thuốc của mình đã bị buộc một mảnh vạt áo từ lúc nào không hay. Trên đó đang dính phấn độc mà ông ta âm thầm vẩy lên người Phó Nhiêu. Loại phấn độc này có thể thu hút mãnh thú tập kích, hơn nữa hai khắc sau sẽ tự khắc tan, không để lại dấu vết.
Phó Nhiêu à Phó Nhiêu! Ranh con này thật xảo quyệt!
Đàm Chính Lâm hung dữ mắng một tiếng, tức giận đến mức trán nổi gân xanh, m.á.u chảy ra từ vết thương càng nhiều.
Bản lĩnh của con ranh này không hề tầm thường nên mới nhìn ra kế hoạch của ông ta. Nếu đã như vậy thì về sau rất khó dùng kế này để đối phó với nàng ta.
Không đúng, Đàm Chính Lâm liếc mắt nhìn mảnh vải vụn trong tay, bây giờ ông ta bị thương, vừa hay có thể vu khống cho Phó Nhiêu hại mình, trì hoãn việc cứu chữa của Đại Hoàng tử. Một khi liên quan đến Đại Hoàng tử, bệ hạ nhất định sẽ nổi trận lôi đình, dù nàng là Huyện chúa gì đó, nhất định cũng bị c.h.é.m không tha.
Trong lúc Đàm Chính Lâm tự cho là kế hoạch của mình hoàn mỹ, bỗng một giọng nói lạnh lùng thần không biết quỷ không hay vang lên từ sau lưng ông ta: “Đàm Chính Lâm, Phó Nhiêu đâu?”
Đàm Chính Lâm hoảng sợ ngoái đầu nhìn lại, thấy Lưu Đồng dẫn theo bốn tên Cẩm Y vệ đứng trong bụi cây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play