Quả nhiên Mai Linh Tiêu ngượng ngùng không nói, ánh mắt ả nũng nịu, đong đầy tình ý đằm thắm.
Lý Huân chỉ liếc mắt một cái liền biết thương thế không nặng, trước nay Mai Linh Tiêu hay chuyện bé xé ra to, nữ tử lại vô cùng coi trọng dung mạo, vì thế mới ồn ào đến Thái Y viện, ngoái đầu liếc thấy Phó Nhiêu đứng ở tủ thuốc pha thuốc, hắn nhanh chóng thi lễ với nàng: “Đa tạ Phó cô nương.”
Phó Nhiêu chán ghét người Lý gia, nàng làm như lảng tai, khuôn mặt xinh đẹp vừa ngước lên cũng phớt lờ hắn.
Lý Huân không mấy bất ngờ, cũng chẳng thấy tỏ vẻ giận dữ, ngược lại hắn đi rót nước cho Mai Linh Tiêu.
Nhưng Mai Linh Tiêu lại không thể nhịn, Lý Huân đến rồi, nàng ta có chỗ dựa nên không kiêng kị Phó Nhiêu nữa, lạnh lùng nói:
“Phó Nhiêu, Huân ca ca đang nói chuyện với ngươi đó, sao ngươi không trả lời?”
Phó Nhiêu nghe vậy xoay người lại, vui vẻ hoà nhã nói với ả: “Ơ, thân phận Lý công tử tôn quý, tuấn tú lịch sự, đương nhiên ta muốn nói chuyện với công tử rồi, chỉ tiếc đúng lúc nghe Mai cô nương lẩm bẩm, nói là ghét nhất Lý công tử nói đùa với nữ nhân bên cạnh, nếu như ta trả lời, đến khi Lý công tử vừa đi lẽ nào ngươi không chĩa mũi dùi vào ta ư?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT