Năm xưa không biết, cứ ngỡ mình đã thôi để tâm đến chàng, đến bây giờ khi mang thai lần nữa, nàng mới ngộ ra rằng, năm ấy mình đang nhớ nhung cha của đứa bé, mong chàng có thể cùng nàng tận hưởng niềm vui lẫn đắng cay mà con mang đến biết nhường nào.
“Bổn Bổn rất ngoan, con hiếm khi làm phiền thiếp...” Nàng nghẹn ngào.
Hoàng đế nhắm mắt lại, lòng đau đớn khôn xiết, rũ mắt nói: “Bổn Bổn biết phụ thân nó không ở bên cạnh, nên đau lòng thay mẫu thân...”
Ba năm ấy, chung quy vẫn là sự hối hận và nỗi đau trong lòng hai người.
Nếu có kiếp sau, chàng tuyệt đối sẽ không để nàng chịu đựng khổ cực như thế này.
Những ngày về sau, hàng ngày Hoàng đế chỉ đến tiền đình thị triều hai canh giờ, thời gian còn lại chàng đều bầu bạn cạnh Phó Nhiêu và Bổn Bổn.
Phó Nhiêu ngủ, chàng sẽ ôm Bổn Bổn đọc sách tập viết, Phó Nhiêu tỉnh dậy, chàng lập tức buông con ra, đi bầu bạn với Phó Nhiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play