Chàng không hề biết, lúc Trịnh thị chậm rãi đi vào nội điện, dọc theo hành lang thật dài, cách tấm rèm châu, bà tình cờ thu hết cảnh này vào mắt.
Bà đứng yên vịn cửa sổ điêu khắc, vành mắt dần ươn ướt.
Nữ tử nằm trên sạp, minh mâu hạo xỉ(*), như châu như ngọc, nàng nũng nịu như thể được ngâm trong hũ mật, cả người toát lên vẻ tươi tắn và quyến rũ.
(*): Câu thành ngữ miêu tả người phụ nữ xinh đẹp với đôi mắt long lanh và răng trắng sáng.
Xa lạ, nhưng cũng quen thuộc. Đó đúng là Nhiêu Nhi của bà.
Song Trịnh thị lại vô cùng đau xót.
Trong trí nhớ của Trịnh thị, Phó Nhiêu chưa bao giờ làm nũng với bà, cùng lắm là lúc nàng năn nỉ bà đừng lải nhải nữa, dịu dàng gọi vài tiếng mẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play