Chàng chẳng nhìn rõ nàng, không biết trông thú vị thế nào.
Sững sờ một hồi, chàng bật cười theo bản năng. Tiếng cười xuyên qua rèm đỏ như muốn lột hết da mặt nàng, Phó Nhiêu tức tối đến dậm chân: "Không cho cười!"
Giày thêu đạp lên ghế kê chân, phát ra tiếng vang.
Hoàng đế thích thú hơn, chàng gãi ngón tay trắng ngần của nàng.
Phó Nhiêu rụt tay lại vì ngứa, nhưng nàng không mắc bẫy, nàng vẫn không buông tay ra, rèm vẫn bị khép chặt.
Hoàng đế phì cười, chắp tay sau lưng đứng trước rèm, bỗng thấy hơi hối hận.
Chưởng giáo ma ma kia cũng có tuổi rồi, bình thường là người nghiêm túc nhất, chắc là do Lãnh Hoài An xúi giục đây mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT