Hắn lấy tay áo lau bụi, không ngẩng đầu lên, sắc mặt bình thản bảo: "Điện hạ nghỉ ngơi đi, thần lấy con rùa vàng này ra ngoài đổi chút bạc... Rồi ra chợ lựa mấy con cá lóc ngài thích về..."
Hắn chống gậy đứng dậy, đặt con rùa vàng vào ngực, bước về phía cửa sau.
Cách một bức tường, có thể nghe rõ tiếng cười nói của Phó phủ. Hắn ngước mắt, một giọt mưa bỗng dưng rơi vào mắt. Hắn cười, gương mặt ngây ngô không giấu được vẻ tuấn tú. Hắn nhếch miệng, cười không ra tiếng, mắt rưng rưng, rã rời đi ra cửa sau, đi về phía chợ.
Đã từng có một cô nương, ăn mặc đơn sơ, dịu dàng ân cần, rửa tay nấu canh cho hắn, sự ấm áp âm thầm đó cứ như mới hôm qua.
Giờ phút này, mặt mày hắn xám như tro tàn, chống gậy, nằm dưới chân, lấy lòng nữ nhân khác để tạm thời giữ an toàn.
Nếu có kiếp sau, hắn sẽ mài mọi góc cạnh, trở thành thần dưới váy nàng.
Phó Nhiêu không biết suy nghĩ trong lòng Từ Gia, nàng đã hồn nhiên quên mất người này rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT