Phu thê Minh Quận vương vẫn còn dây dưa, song lại bị Tạ Tương quát cho một trận.
Phó Nhiêu vội rời khỏi đây, đến hành lang thông tới điện Càn Khôn, nàng mới vỗ n.g.ự.c thở phào. Nhớ đến vẻ mặt của Minh Quận vương, nàng cực kỳ phản cảm. Chắc chắn Hoàng đế sẽ xử lý việc này nên nàng không cần lo. Chẳng biết từ khi nào, lòng nàng rộng lượng hơn nhiều, vô thức tin tưởng và dựa dẫm chàng, nghĩ vậy nàng thẹn thùng mỉm cười.
Tiếc là hôm nay nàng cứ nhất định phải vướng vào vận đào hoa, lúc đi xuống hành lang, rẽ sang hành lang sau điện Càn Khôn, nàng lại gặp một nam tử mặc đồ đen, nghiêm nghị đứng cạnh cột nhà.
Nhìn thấy Phó Nhiêu, hắn khẽ mỉm cười, cất giọng dịu dàng, thậm chí còn mang chút mệt mỏi: "Phó cô nương, không ngờ có thể gặp cô nương ở đây, quả là may mắn quá!"
Làn gió thổi qua gương mặt anh tuấn, đáy mắt hắn như chứa ngàn sao, sáng như ngọc, đúng là Lý Huân rồi.
Phó Nhiêu hơi ngạc nhiên: "Lý công tử? Sao công tử lại ở đây?"
Trông Lý Huân phong trần, mệt mỏi, sắc mặt cũng không tươi tỉnh mấy, mắt có quầng thâm như thể chưa từng có đêm nào ngon giấc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play