Dương San San thở dài, đáp: "Muội gả cho thế tử của phủ Vĩnh Bình Hầu, nghe thì tốt đẹp chứ mẹ chồng khó chiều lắm. Đứa con đầu lòng của muội là nữ nhi, bà ấy cực kỳ chướng mắt, đến độ phải nhét hai đứa hầu thông phòng vào phòng muội nữa..."
Dương San San nói được một nửa thì mắt đã đỏ hoe, phải lặng lẽ che giấu, cười bảo: "Ôi dào, tỷ tỷ mới về, không nói chuyện phiền lòng này nữa. Tỷ hỏi Hạ Linh đi, giờ muội ấy là phu nhân Thiêm đô Ngự sử, người gặp người hâm mộ đấy!"
Hạ Linh xấu hổ: "Lần nào gặp tỷ tỷ cũng mắng muội hết..."
Dương San San trừng mắt nhìn nàng ấy: "Đương nhiên là phải mắng rồi, suốt ngày muội ăn uống vui chơi, không biết san sẻ với phu quân. Tạ thế tử tốt với muội nên muội mới lười thế à?" Mắng xong, Dương San San lại sực nhớ ra tính của Hạ Linh, bèn nhẹ giọng nói: "Thôi, tỷ nói nhiều cũng vậy à, muội không thay đổi được đâu. Muội đó, đúng là rơi trúng ổ hạnh phúc mà..."
Trong đầu Hạ Linh hiện lên bóng dáng của Tạ Tương, mặt mày phiếm hồng: "Đều là công lao của Phó tỷ tỷ hết... Phải rồi, trước đây có đạo sĩ phán Phó tỷ tỷ vượng phu (*), mà theo muội thấy thì đâu chỉ là vượng phu không, ai gặp tỷ ấy cũng được hạnh phúc..."
(*) Tức là đem lại may mắn cho chồng.
Dương San San nghe thế thì cũng mỉm cười, thật lòng đáp: "Thật vậy. Nếu năm đó không có Phó tỷ tỷ thì cả nhà muội đã phải sung quân ở biên quan rồi. Nhưng mà tỷ tỷ à, nhiều năm vậy rồi, tỷ đã gặp được người vừa ý chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play