Vị cô nương tên là Thẩm Dữu thấp giọng nhắc nhở: “Kha muội muội, trên thánh chỉ bệ hạ viết, Phó cô nương là hậu duệ của Phó gia, có rất nhiều di phong của tổ tiên...”
Thẩm Dữu xuất thân từ một chi của Thái Hoàng Thái hậu, ngày thường cũng giống như vị Thái Hoàng Thái hậu kia, đảm đương vai trò người hòa giải, nàng ấy rất có tài năng, có nhân cách tốt, ở trong kinh rất được mọi người trông đợi.
Phó Kha nghe vậy cũng không nói tiếp, chỉ là vẻ khinh bỉ trên mặt nhạt đi vài phần.
Phó Nhiêu cũng không phải là người ngốc nghếch, khi bị người ta mắng mỏ thì chẳng có lý do gì phải nhẫn nhịn khóc lóc: “Phó cô nương, Phó gia Thanh Châu chúng ta ở thời điểm khó khăn nhất cũng chưa từng dính dáng đến các ngươi, về sau lại càng không tỏ ra quen biết. Chỉ là, tổ phụ ta năm đó được tiên tổ coi trọng nhất lại đột nhiên trốn khỏi nhà, cũng có nguyên do trong đó, Phó cô nương có biết không?”
Phó Kha nghe vậy biến sắc, nàng nhìn Phó Nhiêu thật lâu, muốn cãi lại thì nội thị đã cầm mấy bộ xiêm y tới.
“Để các vị cô nương đợi lâu, thời gian không còn sớm, mau thay quần áo đi.”
Mọi người ngừng nói chuyện, lần lượt đứng dậy.
Có điều, đây là xấp quần áo đầu tiên được sai đi lấy nên không có phần của Phó Nhiêu.
Phó Nhiêu bất đắc dĩ, nhìn ra ngoài cửa, chỉ hy vọng tên nội thị kia mau trở về.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play