Bổn Bổn nói thật, ba năm qua Phó Nhiêu đều ôm con vào lòng ngủ, một ngày không có con bên người, nàng thật sự không nhắm mắt nổi.
Hoàng đế nghe vậy liền cảm thấy nhức đầu, ngoại trừ hôm đầu tiên Bổn Bổn nằm sấp trong lòng chàng ngủ thì hôm sau cảm giác mới mẻ vừa qua đi, đứa bé lại ngủ say sưa sát bên cạnh mẹ theo thói quen, không chỉ thế, chẳng biết thế nào mà nhóc con này cứ quấn chặt lấy Phó Nhiêu, chàng vất vả lắm mới dỗ con đi ra ngoài, tận dụng thời cơ thân mật với Phó Nhiêu một phen, không lâu sau Bổn Bổn lại quay trở về, phá hỏng chuyện tốt của chàng.
Cũng không phải chàng nóng vội, thứ nhất quả thật chàng nhớ nàng đã lâu, thứ hai, sóng ngầm tranh giành ngôi Thái tử giữa hai phái trong triều bắt đầu khởi động, nhưng Hoàng Thái tử của chàng vẫn không thấy bóng dáng đâu, sao chàng không vội cho được? Hồi cung phải sắc lập Hoàng hậu ngay lập tức, chàng hi vọng Phó Nhiêu nhanh chóng mang thai cốt nhục của mình.
Hoàng đế làm trái lương tâm, lắc chiếc hộp gấm tới lui trước mắt Bổn Bổn: “Bổn Bổn nếu con không ngoan, cha sẽ đưa tượng màu này cho ca ca, tỷ tỷ chơi.” “Ca ca, tỷ tỷ?”
“Đúng, con còn có ca ca và tỷ tỷ.”
Tiểu Bổn Bổn cau mày, khuôn mặt nhỏ nhắn ỉu xìu, cô bé dẫu môi tủi thân nhìn tượng màu, như thể đang đấu tranh kịch liệt.
Hoàng đế thấy vậy thì cười thầm trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT