Sau đó lại trở về vẻ mặt hồn nhiên, cảm khái cười nói: “Cũng tốt, nếu tỷ gả cho thiên tử đương triều, nhỡ chịu tủi thân, đệ còn phải quỳ gối dưới chân ngài ấy xin tha thứ với tỷ, cục tức này đệ chịu không nổi, tỷ rời khỏi kinh thành, ngày sau gặp người tốt, đệ đệ còn có thể làm chỗ dựa cho tỷ, tốt biết bao.”
Buổi nói chuyện đã giảm bớt gánh nặng tội khi quân, mắt cậu liếc nhìn bụng Phó Nhiêu, nghiêng người thấp giọng hỏi: “Tỷ, có thật là đệ sắp làm cữu cữu không?”
Phó Nhiêu không khỏi cười khẽ, đặt tay lên bụng, ngại ngùng gật đầu: “Đúng vậy, đứa bé rất ngoan, cũng rất kiên cường.”
Phó Khôn vô cớ thấy tự hào, đôi mắt sáng lấp lánh: “Chắc chắn tiểu tử kia cũng xuất sắc như tỷ tỷ!”
Cuối cùng cậu vỗ n.g.ự.c nói: “Tỷ yên tâm đi, trong nhà cứ giao cho đệ, tỷ đi xa tha hương, hãy chăm sóc tốt cho mình, muốn đi du sơn ngoạn thủy thì cứ việc, đợi đến lúc đệ giành được một vùng trời cho tỷ, bảo vệ tỷ chu toàn.”
Lưng thiếu niên thẳng tắp, trên trán đã có vẻ chín chắn và gánh vác không hề tầm thường.
Phó Nhiêu hiểu ý cười: “Được!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT