Lời cuối cùng của Chu Hành Xuân đã thức tỉnh Phó Nhiêu, mi mắt Phó Nhiêu run lên, nàng lúng túng gật đầu.
Chu Hành Xuân vẫn chưa yên tâm, lại khuyên can: “Bệ hạ hết lòng lo cho ngươi chu toàn, nếu như bây giờ ngươi có lòng khác, ắt sẽ khiến bệ hạ đau lòng, nhưng ngài là thiên tử.” Cuối cùng, lão nói với giọng nặng nề: “Sứ thần Bắc Yến vẫn còn ở kinh thành, chuyện phế hậu e là phải mất vài ngày nữa mới có thể công bố, bệ hạ còn phải bận một thời gian, ta sai người đưa ngươi về phủ, ngươi ở nhà nghỉ ngơi ba ngày cho khỏe, bên phía bệ hạ thì ta sẽ nói thay ngươi, ngươi dưỡng thân thể cho tốt, bình an hạ sinh hoàng tự mới phải.”
Phó Nhiêu xuất thần nhìn mũi chân mình, lặng lẽ gật đầu.
Ba ngày sau, sứ thần Bắc Yến rời khỏi kinh thành, chỉ để lại Công chúa Mẫn Mẫn đợi gả cho Minh quận vương.
Sau đó, Hoàng đế hạ chiếu phế hậu, văn võ bá quan chấn động, yêu cầu Tam pháp ty trình công văn, mấy vị Đường quan của Tam pháp ty công bố sự thật vụ án Trân Phi cho mọi người biết, quần thần im lặng.
Ngoài Hoàng hậu là tội đồ gây ra sự việc, những kẻ liên quan năm xưa đều đã bị Hoàng Thái hậu diệt cỏ tận gốc. Còn bà lão thì sau đó đã tự vẫn trước lăng mộ Trân phi. Hoàng đế thấy bà có công tố giác nên giữ lại toàn thây, tha cho cả họ tộc.
Triều đình đã nghị luận về việc này trong nhiều ngày nhưng quan tâm hơn đến tương lai của tân Hoàng hậu, nhiều triều thần ngầm ủng hộ Lý tần - mẹ đẻ của tam hoàng tử làm Hoàng hậu, cũng có người đề cử để quý nữ thế gia là Thẩm Dữu làm Hoàng hậu, còn có triều thần lại cho rằng, Hoàng đế nên nhân cơ hội này tuyển chọn để chọn người tài đức vẻ vang, diện mạo xinh đẹp làm Hoàng hậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT