Ánh đèn vàng óng ánh chiếu sáng mặt nàng, trong suốt long lanh, khóe mắt bị kéo ra một vệt đỏ bừng, đuôi lông mày như có ánh chiều xuân tỏa sáng rực rỡ… Phó Khôn luôn cảm thấy tỷ tỷ có gì đó thay đổi, rồi lại không biết là khác ở chỗ nào.
Phó Nhiêu bôi một lớp dịch thuốc, giương mắt nhìn cậu: “Đệ nhìn ta làm gì?”
Phó Khôn nghiêm túc nói: “Hình như so với trước tỷ tỷ kia càng đẹp hơn...”
Phó Nhiêu nghe vậy khuôn mặt tươi cười: “Đệ nói cái gì vậy? Dám trêu ghẹo tỷ tỷ!”
Phó Khôn cười ha ha, thu tay về: “Không phải trêu ghẹo tỷ tỷ, trước kia tỷ tỷ và Từ Gia ở cùng một chỗ, ngày ngày mệt nhọc, mà còn chưa chắc có thể lấy được niềm vui của hắn, tỷ tỷ muốn làm nghề y đổi chút tiền trợ cấp cho gia đình, hắn lại tự cho mình thanh cao không cho tỷ tỷ phá hư thanh danh của hắn, bây giờ tỷ rời khỏi hắn, làm y quan, không chỉ có khí sắc tốt, tâm tình cũng tốt, tỷ tỷ vui vẻ, đệ đệ ta liền vui vẻ.”
Phó Nhiêu nghe vậy hơi dừng lại, hốc mắt dần đỏ: “Khôn Nhi, cám ơn đệ hôm nay đã trút giận thay ta.”
Phó Khôn liếc nàng một cái: “Cảm ơn đệ làm gì, đệ là do tỷ tỷ ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn, chuyện của tỷ tỷ chính là chuyện của đệ, chẳng lẽ đệ không nên trút giận thay tỷ tỷ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT