Một khắc trước, sau khi Chu Hành Xuân rời đi, suy nghĩ của Phó Nhiêu linh hoạt hơn. Nếu Chu Hành Xuân bắt được hỉ mạch thì sẽ không ung dung như thế, nếu chưa phát hiện ra thì chắc chắn là bị thuốc của nàng làm nhiễu, cho rằng nàng mệt mỏi thôi. Vậy nên nàng không thể uống liều thuốc lão kê được.
Lúc đó thế nào bệ hạ cũng canh nàng uống thuốc, uống thì không tốt cho đứa nhỏ, mà không uống thì chẳng phải là chưa đánh đã khai ư?!
Bởi thế, nhân lúc Chu Hành Xuân vắng mặt, nàng lấy cớ đi vệ sinh để tránh Tiểu Kim Tử, còn cung nữ kia thì dìu nàng vào tịnh phòng.
Vừa hay để tiện lấy nước nên tịnh phòng này có một lối đi dẫn ra sau điện, nàng âm thầm men theo đó để ra khỏi điện Phụng Thiên.
Vũ Lâm vệ đang trực không hề nhận được chỉ thị cấm Phó Nhiêu xuất cung, nên tất nhiên cũng không cản nàng.
Gió thổi tuyết rơi ào ạt, cũng may là không mạnh lắm.
Nàng đội áo choàng có mũ dày cộm, vội bước xuống thềm ngọc của điện Phụng Thiên. Nàng âm thầm men theo bóng tối, đi qua phía Đông cung Từ Khánh đến dưới cung tường, rồi đi về phía Nam, ra cổng Đông Hoa. Cổng này gần đại nội và khu sở quan, thường xuyên có người ra vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play