Ánh mắt bà cụ Sầm nhìn con Samoyed, thậm chí còn trìu mến hơn cả nhìn đứa cháu ruột là Sầm Thiếu Khanh.
Sự hiền từ trong đáy mắt gần như muốn tràn ra, trước sau khác nhau một trời một vực.
"Chắt ngoan của cụ nội, mau gọi cụ nội đi." Cuối cùng, còn ôm đầu chó hôn một cái.
Sầm Thiếu Khanh đứng sau lưng bà cụ, thấy bà như vậy, có chút cạn lời nói: "Bà nội, chẳng phải vừa nãy bà còn chê nó xấu xí sao?"
"Ta nói nó sao? Ta rõ ràng là nói cháu!" Bà cụ Sầm liếc Sầm Thiếu Khanh một cái, "Nhìn thấy cháu là bực mình! Vẫn là chắt ngoan của ta đẹp hơn!, đúng không chắt lớn?"
"Gâu!" Con Samoyed dường như nghe hiểu bà cụ Sầm khen nó đẹp, lập tức kêu một tiếng.
Thấy vậy, bà cụ Sầm kinh ngạc nói: "Trời ơi! Diệp Tử, con xem nó thông minh chưa kìa! Nghe hiểu chúng ta nói chuyện rồi! Không giống cái thằng nhóc thối này, xấu xí không nói, sau hai tuổi mới biết nói! Thật là đáng ghét!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT