"Chỉ là một con rắn thôi mà." Diệp Chước nói tiếp: "Nếu mọi người sợ nó đến vậy, tôi sẽ mang nó đến chỗ kia thả."
Rắn hoa cỏ không chỉ không có độc, mà còn ăn chuột, thuộc loài côn trùng có ích.
"Mau đi mau đi!" Xương Dụ vội vàng gật đầu.
Doãn Duy nói lớn: "Diệp Chước, cậu nhớ thả xa một chút, đừng để lát nữa nó lại bò về."
Diệp Chước không quay đầu lại giơ ngón tay cái, bóng lưng xách rắn rời đi, tiêu sái vô cùng.
Nhìn bóng lưng Diệp Chước, Doãn Duy, Vệ Hưng Chí và Xương Dụ lặng lẽ nuốt nước miếng.
Cô gái nhỏ này thật là hổ báo!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT