“Không được!” Khuôn mặt tuấn mỹ của Áo Cách lộ rõ vẻ tức giận, ẩn chứa áp lực nặng nề. Hắn không chỉ giận người khác, mà còn giận chính bản thân mình—nếu như hắn trở về sớm hơn một chút, có lẽ đã có thể ngăn chặn chuyện này xảy ra.
Kha Liễm trầm ngâm nhìn đối phương cứ khăng khăng cúi đầu liếm láp miệng vết thương của cậu.
Cặp mắt dị sắc—một xanh, một lam—chăm chú dõi theo cậu, bên trong tràn đầy đau lòng và tự trách.
Trong bóng tối, khóe môi Kha Liễm hơi cong lên. Được thôi, đây chính là ngươi tự chuốc lấy.
Cậu đưa tay còn lành lặn ra, nhẹ nhàng nâng cằm Áo Cách, kéo khuôn mặt bán thú nhân lại gần hơn.
Trên môi đối phương vẫn còn vương lại một chút hơi ẩm do vừa rồi cúi xuống liếm vết thương.
Ngón tay cái của Kha Liễm lướt nhẹ qua cánh môi đỏ tươi kia. Đời trước, cậu đã chịu qua không biết bao nhiêu vết thương còn nghiêm trọng hơn lần này, mất một bàn tay thì có gì to tát? Nhưng cậu lại muốn trêu chọc cái tên bán thú nhân đáng yêu trước mặt này một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT