Edit: Phụng Miên. 
Cảnh xuân dường như thoáng chốc vụt qua, nắng hè chói chang nhanh chóng bao trùm Thịnh Kinh.
Các công tử Thịnh Kinh không còn khắp nơi đấu khúc, chơi đá cầu nữa, mà có những trò chơi mới, họ chơi đùa trong Hí Thủy Viên do công tử ăn chơi trác táng của Đoạn gia thành lập.
Nói là vườn, trên thực tế đó vốn là một vùng đất hoang rộng lớn ở ngoại ô, vì không trồng trọt được lương thực nên cũng chẳng khác gì một mảnh đất bỏ hoang. Ban đầu Đoạn Thanh Ân để mắt đến nó, đi theo Miêu thị xin tiền để mua về, còn vô cùng nghiêm túc nói muốn Miêu thị tham gia góp vốn, chờ kiếm được tiền sẽ chia đôi với bà ta.
Khi đó Miêu thị đã gần như phát điên vì hắn tiêu tiền như nước, thể diện gì đó cũng gần như từ bỏ, kiên quyết từ chối, trực tiếp định hành vi của Đoạn Thanh Ân là hồ đồ.
Trước đó hắn muốn mua trang sức cho vị hôn thê Tịch Ngọc Chân, dù có tốn nhiều tiền thì cũng có lý do. Còn việc mua đất hoang hoàn toàn chỉ để chơi bời, Miêu thị đương nhiên có lý do chính đáng để từ chối, kéo Đoạn Thanh Ân lải nhải rằng trong nhà toàn dựa vào Đoạn phụ chống đỡ, cũng không phải gia đình đại phú đại quý gì, không thể tiêu xài vô độ, muốn mua gì là mua nấy.
Cứ thế, những lời bực tức chất chứa trong lòng trước đây mà không dám nói ra đều được bà ta lải nhải cho sạch sẽ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play