Không còn Lục Dung, Lục Châu trở thành đối tượng quan tâm của bà Lục.
Vì mẹ ruột không đáng tin của Lục Châu, phần lớn thời gian Lục Châu đều theo bà Lục lớn lên, vì vậy bà Lục rất thương đứa cháu trai này.
Lục Châu bị Lục Dung đón đi vào đầu năm, tính ra cũng đã một năm rời khỏi đây, bà Lục thường ngày cũng rất nhớ.
“Ôi chao, Châu Châu trông cao hơn nhiều rồi ấy nhỉ!”
Bà Lục kinh ngạc nói, lại đưa tay cân nhắc cánh tay và chân nhỏ của cháu, lắc đầu:
“Chỉ là gầy đi một chút, nhìn là biết bình thường đều theo cha con ăn ở căng tin, đồ ăn ở căng tin làm sao nuôi người nổi! Lần này bà phải bồi bổ cho con thật tốt!”
Quả nhiên, trong mắt tất cả những người già, trẻ con đều phải được bồi bổ thật tốt...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play