Cuối thu năm Thiên Gia thứ sáu, Úy Hải Quan lần nữa bị địch tiến công xâm lăng, Trần Phong dẫn đầu binh lính anh dũng chống cự, đôi bên giằng co mãi không xong.
Tiêu Phàm chưa kịp lau hết máu tươi bắn lên mặt, quay người lập tức đi tìm Chu Hồng Dạ, chỉ là khắp nơi đều đầy thi thể, cạnh đó còn có thương binh r*n rỉ vì đau đớn, khắp nơi là màu đỏ tươi của máu, tiếng r*n rỉ than khóc văng vẳng bên tai, xa xa có tiếng đao kiếm lạnh lẽo đâm vào xác thịt nóng hổi, tiếng trống trận dồn dập kịch liệt, mà mãi hắn vẫn không thấy bóng dáng Chu Hồng Dạ đâu.
Đến khi Địch quốc lui binh, bên ngoài Úy Hải Quan máu chảy thành sông.
Đây là lần đầu tiên Tiêu Phàm được nhìn thấy khung cảnh này, hắn từng tưởng tượng trong đầu rất nhiều lần, nhưng vẫn không chân thực và đẫm máu như khung cảnh đang được chứng kiến trước mặt. Hóa ra, Hồng Nghiệp ca đã phải nhìn thấy khung cảnh thế này trong suốt sáu năm qua.
Hắn giế t chết rất nhiều người, lại không cảm thấy buồn nôn, chỉ cảm thấy nghẹn ứ khó chịu.
Trần Phong chỉ huy những người còn khỏe mạnh dọn dẹp thi thể và khiêng thương binh vào chỗ quân y chữa trị, Tiêu Phàm máu me đầy mặt chạy đến hỏi: “Có thấy Hồng Nghiệp ca ở đâu không?”
Trần Phong đánh giá hắn từ trên xuống dưới chốc lát, thấy hắn không bị thương gì mới yên tâm, mặc dù trước khi rời kinh Hoàng thượng đã triệu hắn và Tưởng Lăng vào cung dặn dò, để Thái tử đích thân đến Úy Hải Quan giúp vua tăng sĩ khí binh lính, cũng cho phép Thái tử ra chiến trường, nhưng trong lòng mọi người vẫn lo lắng, may mà Thái tử võ nghệ cao cường, có thể tự bảo vệ mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT