Lúc Tiêu Phàm đến gặp Tiêu Cư Mạo, Tiêu Cư Mạo, Đàm Thời Quan, Trần Phong và Tưởng Lăng đang ở trong lương đình ngự hoa viên cùng nhau uống trà, bàn việc ở biên cương.
Tưởng Lăng tương đối hài hước, Tiêu Cư Mạo ngây ngẩn cả ngày trong cung thực sự rất nhàm chán, nghe hắn kể vài chuyện lý thú ở biên quan bị chọc cười ha ha, cười chảy cả nước mắt.
Đàm Thời Quan thấy hắn vui, cũng nở nụ cười theo.
Triệu Toàn thấy Tiêu Cư Mạo cười xong, trước khi Tưởng Lăng tiếp tục kể chuyện vội nói: “Bệ hạ, Thái tử điện hạ cầu kiến.”
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Tiêu Cư Mạo còn mang theo nét cười, nghe vậy bèn nói: “Cho vào đây.”
Tiêu Phàm mặc y phục Thái tử đi đến, mặc dù nét mặt non nớt, nhưng trong lúc giơ tay nhấc chân đã thể hiện được khí chất hoàng thất, sau năm qua đi đủ để huyết mạch thức tỉnh hoàn toàn, hắn vốn là con cháu Tiêu gia, định sẵn không phải hạng người tầm thường.
“Chất nhi bái kiến hoàng thúc, bái kiến Nhị thúc.” Nói xong cũng gật đầu với Tưởng Lăng và Trần Phong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT